Tôi vẫn luôn nghĩ rằng một trong những cách tốt nhất để giúp bản thân cảm thấy thoải mái và có thể giúp rèn luyện tính cách con người chính là nấu ăn. Và cho đến bây giờ tôi vẫn thấy hiệu quả mỗi lần xông vào bếp. Đặc biệt là với những món cần sự tỉ mì và kiên nhẫn như món Thịt Đông.

Thời trước khi tủ lạnh là một thứ gì đó vô cùng sang chảnh thì Thịt Đông hay Thịt Nấu Đông chỉ có thể xuất hiện mỗi dịp Đông về hay đặc biệt là dịp Tết Âm Lịch. Chính vì thế đôi lúc tôi không rõ cãi chữ Đông này là “Đông lạnh” hay “mùa Đông” nữa. Tôi thì thích nghĩ đó là vế thứ 2 hơn.
Bây giờ thì có tủ lạnh là nấu được vì thật ra món này không phải khó làm, chỉ yêu cầu một sự tỉ mỉ và kiên nhẫn thôi. Và tôi luôn thích cái sự tỉ mẩn từng chút một mỗi khi làm cái món này như bao món ăn Hà Nội khác.
Đầu tiên thì mọi thành phần nguyên liệu phải được chọn lựa thật kỹ càng và cẩn thận.
Từ thành phần chính là chân giò – nên là chân giò trước theo như các bà, các mẹ có kinh nghiệm truyền lại rằng chọn như thế thì món ăn sẽ ngon hơn, cho đến các thành phần giúp tô điểm thêm cho món ăn thêm trọn vẹn là nấm hương, mộc nhĩ, chút hạt tiêu và cuối cùng là các loại gia vị làm cho món ăn thêm đậm đà.
Rồi đến công đoạn hoàn thành món ăn, chúng ta sẽ phải đi qua các bước chế biến thật cẩn thận và tuần tự. Nào là sơ chế nguyên liệu, rồi đến đoạn hầm chân giò để thịt mềm ra và hầm xong thì để nguội dưới trời lạnh và cho ngay vào ngăn tủ lạnh để nước dùng đông lại. Tất cả mang lại một cuộc hành trình đầy mê hoặc và chậm rãi.
Tôi thật sự nhớ cái cảm giác hồi nhỏ khi cứ lăng xăng chạy đi chạy lại mở nồi xem thử thịt đã đông lại hay chưa và cả cái cảm giác sung sướng khi múc được một thìa to đầy nước đông để bỏ vào bát.
Phần nước đông lại khi gặp cơm nóng sẽ tan chảy ra như chính trái tim người ăn cũng đang tan chảy ra khi thưởng thức một món ăn thật ngon, nó “hòa quyện” mọi mùi vị vào với nhau khiến cho mọi thứ đã hài hòa nay càng hài hòa hơn.
Rồi phần thịt được hầm nhừ, phần mộc nhĩ để nguyên miếng hoặc cắt nhỏ, phần nấm hương dù đã đông lại nhưng vẫn có chút thơm thơm, tất cả tạo nên một món ăn quyến rũ chết người.
Tết này tôi sẽ lại chạy ra chợ, kiếm ít chân giò thật ngon…