Xin chào!
Mình là Mya, và đây là góc bếp nhỏ của mình. Mình thích viết, thích nấu ăn, và thích chụp ảnh lưu lại những món ăn ngon (để lâu lâu còn lôi ra ngắm nghĩa, và thòm thèm).
Mình luôn được mẹ dạy từ bé là con gái phải giỏi “nữ công gia chánh”, rồi phải “tề gia nội trợ” thì mới nuôi dưỡng được tổ ấm sau này. Nhưng đấy là kỳ vọng của mẹ thôi, chứ mặc dù cố công dạy dỗ cách cầm dao rồi nấu ăn từ lúc bắt đầu học mẫu giáo, mãi đến lúc học cấp ba mình vẫn chả thích nấu ăn tí nào.
Mà thú thật nhé, lúc ấy mình chỉ thích ăn thôi. Có lẽ kinh nghiệm ăn của mình, cho tới bây giờ, nhiều hơn kinh nghiệm nấu nhiều; vì bà, mẹ, và dì của mình nấu ăn đều ngon lành cành đào. Thậm chí nhiều khi mình thấy là còn ngon hơn cả ngoài quán. Cứ được ăn ngon ăn sạch ở nhà nhiều nên cái miệng mình cũng kén lắm, còn cái bụng thì cũng nhạy lắm, cứ hàng nào dùng nguyên liệu dở nếm cái là nhận ra ngay.
Mình cứ là một đứa thích ăn, sống tung tăng như thế cho đến khi mình vào đại học. Lúc ấy, gia đình có nhiều biến cố khiến mình từ một đứa sống khép kín, nay còn khép kín hơn. Mình tự thu hẹp tất cả các mối quan hệ bạn bè, và chỉ quanh ra quẩn vào quanh bốn bức tường suốt ngày.

Mẹ mình, khi ấy, chắc thấy mình ở nhà suốt ngày thì ngứa mắt lắm nên bắt mình kiêm nhiệm luôn việc nấu ăn ba bữa cho hơn chục cái miệng ăn trong nhà. Mình thì đương nhiên là chẳng thích một tẹo nào rồi, nhưng cũng không thể nằm bẹp mãi trên giường được nên hàng ngày cũng vẫn chấp nhận lọ mọ nấu ăn cho cả nhà.
Cứ như vậy được khoảng một tháng, mình nhận thấy bản thân có nhiều đổi khác. Mình bắt đầu thích ra ngoài nhiều hơn, để đi chợ ngắm nghía con cá con tôm. Mình bắt đầu thích lên mạng tìm công thức về thử nghiệm, đợi chờ được mọi người khen ngon. Mình bắt đầu thích chụp ảnh đồ mình nấu rồi khoe trên blog; rồi kết bạn với nhiều blogger khác để đọc được nhiều món ăn ngon. Thật không thể ngờ được rằng nấu ăn có thể thay đổi con người mình đến vậy, khiến mình suy nghĩ tích cực hơn, vui vẻ hơn, và cười nhiều hơn.
Nấu ăn, thực sự đã khiến mình thay đổi, giúp mình tìm lại được bản thân, cho mình nguồn năng lượng để tiếp tục học tập, làm việc, và đương đầu với nhiều khó khăn trong cuộc sống. Từ thời điểm đó cho đến khi xách vali lên đi du học, hay cho tới tận bây giờ khi đã trở về Việt Nam, cứ khi nào buồn hay cảm thấy cuộc sống bế tắc, mình lại tìm đến nấu nướng như một liệu pháp tinh thần. Mình bây giờ đi làm văn phòng nên thực tế ra không còn quá nhiều thời gian rảnh để thử nghiệm món ăn mới hàng ngày như khi xưa, nhưng có một điều mình luôn biết rằng, mình sẽ không bao giờ hết yêu việc bếp núc.
Mình luôn hy vọng rằng việc nấu ăn đã thắp lại được ngọn lửa đam mê của mình, thì cũng sẽ làm được như vậy cho những người khác. Mình quyết định lập lại trang blog Mya Kitchen cũng với mục tiêu đó. Đây là blog thứ hai của mình, được lập ra năm 2017, tức là rất rất lâu sau khi blog cũ gặp phải một số trục trặc kỹ thuật (2011). Lần này với sự giúp đỡ của anh người yêu, mình hy vọng những khó khăn “công nghệ” nho nhỏ đó sẽ được cải thiện, bạn đọc sẽ có những trải nghiệm tốt hơn khi tìm kiếm thông tin cũng như “giao lưu, chia sẻ” với nhau. Và mình hi vọng sẽ giúp nhiều nhiều người nữa yêu bếp như cách mình đã và đang yêu!
Chào Mừng Bạn Đến Bếp Nhà Mya!