Bọn mình đến Kanazawa vào một ngày tuyết rơi rất dày.
Đêm ngay trước ngày mình đã đặt vé cho chuyến đi 6 tiếng từ Kyoto đến Kanazawa, thì ở Osaka có xảy ra một vụ lật xe bus trên đúng cung đường này do tuyết rơi quá dày và trơn. Tất cả các chuyến shinkansen đi theo chiều đó bị dừng hết. Lịch trình đã lên, phòng nghỉ đã đặt, hai đứa mình đành phải chọn cách di chuyển từ Kyoto lên Tokyo, rồi đi cung vòng ngược lại về Kanazawa mất tổng cộng 13 tiếng. Ngồi trên tàu mà trong lòng chỉ thầm cầu mong chiều đi từ Tokyo đến Kanazawa không gặp vấn đề gì.
Quyết định đến với Kanazawa vì thực ra mình không quá thích thú với những khu du lịch đông ních khách du lịch. Mình là một đứa luôn đi theo kiểu off-the-beaten-track, khác hẳn cung với các nhóm khách du lịch khác. Kiểu đi thế này cho mình rất nhiều trải nghiệm thú vị, nhưng cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro (mình sẽ đề cập đến trong bài về món ăn Myanmar), chỉ nên dấn thân vào khi tinh thần đã chuẩn bị thực sự kỹ càng.
Lý do mình chọn Kanazawa là vì tuyết. Thời điểm mình đi thì nơi này sẽ có tuyết rơi dày, và mình thích được tắm onsen ở khách sạn nhìn ra bầu trời tuyết rơi. Mình thì chẳng quá đam mê gì tuyết đâu, vừa ướt vừa lạnh, lúc tan lại còn bẩn, ngắm thôi thì cũng được. Anh người yêu mình thì khác, cứ háo hức vì chưa bao giờ được nhìn thấy trên đời thực, còn trên phim thì cảnh một thành phố ngập trong tuyết đẹp như tiên cảnh vậy (và đến nơi rồi được một dịp vỡ mộng to đùng).
Còn một lý do nữa để mình đến với Kanazawa, đó là hải sản. Mọi người hay nghe nói đến chợ hải sản Tsukiji ở Tokyo bán đầy đồ tươi ngon ư? Không, Kanazawa mới là đầu nậu cung cấp hải sản cho Tsukiji nhé, nên đồ hải sản bán tại Kanazawa tươi ngon hơn rất nhiều so với Tokyo đó. Với một đứa phàm ăn như mình thì đây nhất định là “a must-try destination” rồi. Và Kanazawa không hề làm mình thất vọng, và mình cam đoan là ai đến đây cũng sẽ có cảm nhận chung như vậy.
1) Kanazawa
Kanazawa có lẽ ít xuất hiện trong từ điển du lịch Nhật của rất nhiều người, không chỉ Việt Nam mà còn là quốc tế. Đây là một trong những thành phố đậm chất lịch sử không chịu ảnh hưởng của chiến tranh nên còn lưu giữ rất nhiều khu phố cổ còn nguyên vẹn. Trải nghiệm của mình ở Kanazawa hoàn toàn khác với Tokyo, và thực sự thì bản thân mình thích những thành phố nhỏ xinh như thế này hơn – có lẽ vì mình thuộc tuýp thích tận hưởng cuộc sống yên bình.
Để đi du lịch Kanazawa ở thời điểm hiện tại (mình đi năm 2016), có một điều mình chắc chắn rằng ai cũng phải chuẩn bị hai thứ: tiếng Nhật cơ bản, và tinh thần. Kanazawa là thành phố du lịch khá nổi tiếng với người bản địa, nhưng không có mấy tiếng tăm với khách nước ngoài nên khi đi dạo quanh đường phố ở nơi đây, hiếm lắm mới có thể thấy được bóng 1 hay 2 người ngoại quốc. Cũng chính vì lý do đó, người dân ở đây không nói được tiếng Anh đâu! Ngôn ngữ duy nhất có thể dùng ngoài tiếng Nhật chắc chỉ có ngôn ngữ cơ thể. Còn tại sao mình lại nói rằng cần chuẩn bị cả tinh thần nữa, là vì nếu với vốn tiếng Nhật bập bõm (như mình), hoặc không biết gì, thì việc giao tiếp trong những ngày lưu lại Kanazawa thực sự là một thử thách.
Mình đến Kanazawa vào mùa tuyết rơi dày nên giá phòng nghỉ rất rẻ, thậm chí đặt được một khách sạn sang chảnh giá khá tốt, nhưng một điều đáng buồn là thậm chí nhân viên khách sạn nhiều sao vậy cũng không hiểu nổi bất cứ 1 từ tiếng anh nào. Ra đến ngoài đường thì cũng không khá khẩm hơn là bao, giữa trời tuyết rơi dày chẳng còn mấy quán ăn mở cửa (mà một phần là vì đây cũng là một thành phố nhỏ nên không tấp nập như Tokyo hay Kyoto nữa). Bọn mình mò được vào một iyakaya, và sau một hồi chỉ trỏ thì cũng đạt được mục đích là gọi món cho no cái bụng bằng cách gọi một số món cơ bản mà cô phục vụ gợi ý (chứ không ngon cái miệng vì chẳng đọc nổi menu trong quán được viết bằng loại chữ kanji bay bướm nên không chọn được món ưng ý). Đấy là lý do mình nói để đi du lịch nơi đây cần chuẩn bị “tinh thần” – tinh thần xác định là chẳng ai hiểu mình nói gì, có muốn kiếm đồ ăn cũng khó khăn lắm chứ đừng nói là hỏi về đường xá tàu xe.
Ga tàu ở Shin Nishi Kanazawa, để mà so sánh, có lẽ mình sẽ so sánh nó với những ga tàu vắng vẻ bậc nhất tại Úc – không phải vì vắng khách, mà vì cơ sở vật chất của nó thực sự thô sơ. Đây là một trong những lần hiếm hoi mình đi ra nước ngoài mà phải nhấc vali lên và chạy (theo đúng nghĩa đen) qua đường ray tàu theo chỉ thị của bác bảo vệ tại ga. Thậm chí bác còn phải xách vali chạy cùng vì đường tuyết lún quá mà tàu thì chỉ còn cỡ đôi ba trăm mét nữa là vào ga. Giờ tàu tại đây cũng được cập nhật thủ công bởi bác bảo vệ, chứ không có bảng điện tử hay gì hết.
Ấn tượng ban đầu của mình với Kanazawa là như thế đấy, dịu nhẹ, yên bình và lạ lẫm.
2) Yamasan Sushi Honten
Còn ấn tượng thứ hai thì sao? Lý do thứ hai này cũng là lý do chính mình viết bài này.
Bọn mình đã chấm trước một quán ăn tên là Yamasan Sushi Honten (山 さ ん 寿司 本店) mở cửa đến nay là được 60 năm. Quán bé xinh nằm khiêm tốn ở chợ Omicho, Kanazawa nên để tìm được đường vào thì chắc ai cũng phải hỏi dăm ba lượt người dân quanh đó. Tuy nhiên, Yamasan thực sự nổi tiếng nên bất kỳ ai được hỏi cũng sẽ nhiệt tình chỉ được đường cho tụi mình thôi.
Hai đứa dắt díu nhau đến Yamasan khá sớm lúc cửa hàng thậm chí còn chưa mở (vì tàu của bọn mình chạy lúc 12 giờ trưa nên phải đi sớm còn kịp) cửa nên có thời gian đi dạo vòng quanh khu chợ Omicho. Đứa nào cũng phải trầm trồ xuýt xoa các mặt hàng hải sản đa dạng tại đây. Tất cả đều tươi ngon và cực bắt mắt.
Đến Yamasan sớm như vậy nên hai đứa mình có được chỗ ngồi ngay tại quầy. Yamasan nhỏ lắm, chỉ có vài ghế ở khu vực quầy và khoảng đôi ba bàn ngồi bệt kiểu truyền thống thôi nên nếu đến vào giờ đông khách thì chắc là khó có cơ hội ngồi quầy đó. Nếu là khách du lịch đến Yamasan để thưởng thức, thì mình nghĩ là nên ngồi ở tại quầy vì chỉ có vị trí này là chiêm ngưỡng được toàn bộ bàn tay khéo léo của chú đầu bếp cắt cắt, xếp xếp từng phần ăn cho khách. Trải nghiệm ăn uống lúc này không dừng ở vị giác, mà còn có cả thị giác, khứu giác, và thính giác nữa.
Thực đơn ở Yamasan hoàn toàn bằng tiếng Nhật, và nhân viên có vốn tiếng anh CỰC KỲ hạn chế, nên trước khi đến đây mình đã phải tìm hiểu khá kỹ về menu trước, và chọn được món mong muốn chỉ trong một vài tích tắc. Bọn mình đều chọn Kaisendon vì đây là món ăn thương hiệu của quán. Thực sự không ngoa thì đây là bát Kaisendon đẹp nhất mà mình từng được thưởng thức, và cho tới bây giờ, là ngon nhất nữa.
Trong bát Kaisendon có tất cả 18 loại hải sản từ cá, tôm, sò điệp, cho tới nhím biển. Tất cả các loại hải sản này đều được bắt ở vùng biển lân cận, rồi được chế biến ngay thành sashimi, xếp vào bát như hình một bông hoa đang bung nở khoe sắc ở độ đẹp nhất. Con tôm thâm chí vẫn còn tươi rói rói như chỉ vừa mới ngủ thiếp đi vậy. Gạo để nấu cơm và xì dầu đi kèm thậm chí cũng được chọn lựa kĩ càng từ bán đảo Noto – quê hương của loại xì dầu đặc biệt dùng ăn kèm hải sản nổi tiếng khắp nước Nhật.
Ngoài đặc sản là hải sản, Kanazawa còn có một món ăn “thương hiệu” là vàng lá (cái thứ vàng lá mới gia nhập Việt Nam mấy năm gần đây trong món kem dát vàng ấy). Một ít vàng vụn rắc lên bát Kaisendon khiến cho nó lấp lánh và “sang chảnh” hơn hẳn.
Nhìn ngắm thì thỏa thích như vậy, nhưng lúc gắp miếng sashimi và cơm vào miệng mới thực sự là trải nghiệm vị giác đáng nhớ. Từng miếng hải sản đậm vị tươi mới, một vị tươi mà thú thật lần đầu tiên mình được ăn và cảm nhận. Nó là sự kết hợp của cảm giác răng được chạm vào cái giòn căng của thịt mới, lưỡi được chạm vào cái tươi mát của miếng sashimi, còn cổ họng được dịp trải nghiệm cái ngọt dịu thanh mát mà không hề tanh sau mỗi nhịp nhai.
Mỗi miếng sashimi khác nhau lại là một trải nghiệm vị giác khác, đưa mình đi từ cung bậc cảm xúc này đến cung bậc cảm xúc khác. Miếng mực thì dai giòn, miếng sò điệp thì ngọt mềm, thịt cá có miếng mềm tan trong miệng, lại có miếng giòn sần sật. Để ý kĩ hơn một chút thì mỗi loại hải sản khác nhau, đầu bếp sẽ cắt một độ dày khác nhau. Có lẽ đây chính là mấu chốt để tạo được trải nghiệm vị giác thú vị kia chăng?
Mở ngoặc là chắc tại thấy đồ ăn ngon quá lóa mắt, chỉ tập trung ăn chứ lười chẳng buồn lôi máy ảnh ra chụp nên đến bây giờ chỉ còn vài ba cái ảnh chụp điện thoại mờ toẹt, tiếc hùi hụi ra. Thôi thì thi thoảng đi ngắm tạm ảnh của các bạn khác cho đỡ thèm vậy.
Nói đến phần sashimi không thì có lẽ hơi bất công, vì phần cơm ăn kèm cũng ngon lắm. Chú đầu bếp có lẽ cũng đặt tâm huyết vào từng hạt gạo, để nấu lên được bát cơm dẻo tơi từng hạt, chua ngọt cực kỳ vừa miệng. Cứ một miếng sashimi ăn kèm với cơm là vị giác lại được dịp quyện hòa. Cả hai đứa mình đều phải thốt lên rằng vì từng chi tiết nhỏ nhất của món ăn này khiến nó quá quá hoàn hảo. Có lẽ đây là một món ăn hiếm hoi là để lại cho mình nhiều xúc động đến vậy.
Một phần ăn như hình có giá khoảng là 2900 Yen gì đó, mình không nhớ cụ thể (Khoảng $29). So với chất lượng và trải nghiệm vị giác mình nhận được, thì mức giá này là hoàn toàn đẹp.
Nếu có điều kiện du lịch Nhật, và sẵn sang chuẩn bị cho mình một tẹo vốn kiến thức tiếng Nhật, bạn đừng bỏ qua Yamasan. Đây đã là một trong những trải nghiệm trong đời mình thấy chưa bao giờ hối tiếc. Hy vọng nhiều bạn khác cũng có cơ hội tới đây, đến với khu chợ Omicho để nếm thử món Kaisendon tuyệt đỉnh này.
Kanazawa, hẹn ngày trở lại!
1 comment
[…] thịt ngấy dầu mỡ giống mình không? Cùng nhau tìm hiểu cách làm há cảo kiểu Nhật hay còn gọi là gyoza để giải ngấy […]